(VNBĐ – Văn trẻ).
Lâu lắm không về lại quê cũ
mơ hồ trôi xa…
thấy mình giống con chim trên cây xiêm già
khát tự do
muốn vục mỏ bẩy cửa lồng
cong sắt
hướng phía mặt trời
gió heo may thốc gốc rạ mồ côi
tháng Ba mót hạt thóc gầy gằm nơi đụm cỏ
hạt vỡ
nở đóa hàn vi.
mùa vẫn rít lên đáo hạn kỳ
cõng trên vai hanh mòn khuôn mẹ
Tiếng thở dài rất khẽ
thõng thượt đêm…
đung đưa cha đốt bấc đèn
bằng giấc trưa vương mùi rơm nếp
cầu Ngói, chợ Lương(*) có biết?
thành phố tôi đi không khói đốt đồng!
mênh mông
bóng con diều nhỏ
lững thững trôi…
(*) Cầu Ngói, chợ Lương (Địa danh Nam Định).
LÊ NHI
(Văn nghệ Bình Định số 101 tháng 9.2021)