Giấc mơ mang bóng con diều

(VNBĐ – Văn trẻ).

Lâu lắm không về lại quê cũ
mơ hồ trôi xa…

thấy mình giống con chim trên cây xiêm già
khát tự do
muốn vục mỏ bẩy cửa lồng
cong sắt
hướng phía mặt trời

gió heo may thốc gốc rạ mồ côi
tháng Ba mót hạt thóc gầy gằm nơi đụm cỏ
hạt vỡ
nở đóa hàn vi.

mùa vẫn rít lên đáo hạn kỳ
cõng trên vai hanh mòn khuôn mẹ
Tiếng thở dài rất khẽ
thõng thượt đêm…

đung đưa cha đốt bấc đèn
bằng giấc trưa vương mùi rơm nếp
cầu Ngói, chợ Lương(*) có biết?
thành phố tôi đi không khói đốt đồng!

mênh mông
bóng con diều nhỏ
lững thững trôi…

(*) Cầu Ngói, chợ Lương (Địa danh Nam Định).

LÊ NHI

(Văn nghệ Bình Định số 101 tháng 9.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Sau cơn bão Yagi…

Nơi người đàn ông từng vùi giọt mồ hôi xuống nương rẫy
dựng ngôi nhà mơ ước có đàn con thơ, vợ hiền
chiều chiều đốt lửa bên suối
tiếng cười làm vui cả ngọn đồi

Nhặt Huế

Đêm mang theo mùi hoang từ bến Ngự
Câu hò Huế nghiêng chao sóng nước
Trầm tích nơi dòng Hương giang