Gà mẹ

(VNBĐ – Văn học thiếu nhi). 

Hạt sương mai lóng lánh
Làm duyên trên cỏ mềm
Hoa mười giờ chúm chím
Đợi nắng vàng thắp lên

Đàn gà con chiếp chiếp
Ríu rít quanh mẹ hiền
Những đôi chân bé xíu
Chập chững bước đầu tiên

Mẹ gà chân thoăn thoắt
Miệng tục tục liên hồi
Mắt nhìn sau ngó trước
Chẳng phút nào nghỉ ngơi

Nhặt từng chút mồi nhỏ
Chăm từng đứa con ngoan
Lắng nghe từng tiếng động
Biết hiểm nguy, an toàn

Đêm đêm dang đôi cánh
Ấp ôm con vào lòng
Ngủ mà một mắt thức
Cho con say giấc nồng.

LÊ THỊ XUÂN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Duyên nợ trùng sinh

Lê Văn Hưng lại nhớ Ngọc Bích. Bao nhiêu năm tháng trôi qua nhưng bóng dáng người xưa vẫn da diết không thôi. Ánh mắt tuyệt vọng sầu thảm của nàng phút biệt ly luôn vò xé tâm can…

Thơ dự thi của Thái An Khánh

An Nhơn ẩn vào ta bằng ngôn ngữ của lúa
đôi vai của mẹ gánh trĩu mặt trời
lấm tấm mồ hôi mặn mòi non nước
đất nặng nghĩa tình gieo hạt trái tim ai.