Đi…

(VNBĐ – Văn học thiếu nhi). 

Thong dong xuống bể, lên nguồn
Thuyền đi bằng buồm no gió.

Cả ngày đứng yên trong lọ
Bông hoa đi bằng làn hương.

Quanh co là những con đường
Nằm im… mà đi khắp lối.

To như chân đồi, chân núi
Lười biếng chẳng đi bao giờ.

Chăm chỉ như chiếc đồng hồ
Những bước đi đều “tích tắc”

Không chân, thế mà Trái Đất
Chưa dừng nhịp đi bao giờ!

TRẦN VĂN LỢI

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…