Đêm cuối năm 

(VNBĐ – Thơ). 

Những đám mây mang hạt mưa
gieo xuống quê nhà…

đêm cuối năm trừ tịch

không còn lạnh lẽo mấy hôm trước
không còn nhức nhối cái chân đau
không còn nỗi buồn năm cũ

chỉ thấy giăng giăng những sợi tơ lòng

chuyến tàu bình minh đã vào ga
đón mùa xuân 2024

mang theo ước vọng an lành

tôi cứ thế trong miên man
hồi tưởng về năm tháng đã qua
ngậm ngùi những con đường mình đã đi

thời gian lao nhanh quá…

đêm cuối năm
tôi đo nỗi buồn

bằng những cơn mưa lắt lay trong gió…

đêm cuối năm
tôi gieo niềm vui
trên mảnh vườn bao năm dệt ước mơ…

31.12.2023

LÊ BÁ DUY

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Anh hùng, gió chướng và con nước

Nguyễn Huệ trở về khi toàn thân ướt đẫm. Khuôn ngực vạm vỡ đầy những vết sẹo hiện ra dưới ánh trăng khi tỏ khi mờ. Năm ấy, Nguyễn Huệ ba mươi mốt tuổi…

Bạch đào

Chiều muộn. Vườn đông se sắt buốt giá. Những cội đào sần sùi rêu mốc đang co mình trong giá lạnh. Lơ phơ vài chiếc lá đào vàng úa còn sót lại trên cây như ủ cả một mùa đông năm cũ…

Nhà thơ Hương Đình

Ta về ngậm ngải người ơi
Bóng trầm khuất khuất trăng rơi ròng ròng
Ta về cất tiếng tru không
Tiếng ta chìm giữa mênh mông rừng tàn

Vang trưa

Một trưa của ngày hai mươi bốn tháng Mười Hai, đúng hai mươi bốn năm sau. Gã một mình trở lại suối Tiên bằng chiếc tắc xi bắt từ khách sạn. Nắng lấp lóa và nỗi nhớ lấp lóa…