Chú bê con

(VNBĐ – Văn học thiếu nhi). Chiều nghiêng nghiêng nắng
Bê no sữa rồi
Tung tăng theo bạn
Lên đồi rong chơi

Đuổi theo đàn bướm
Chạy khắp lưng đồi
Bê quên mất mẹ
Quên chiều đang trôi

Các bạn về hết
Chỉ còn mình thôi
Bê ngơ ngác gọi
Ậm bò… mẹ ơi

Bỗng đâu tiếng mẹ
Ậm bò… con ơi
Dịu dàng trìu mến
Ấm cả núi đồi

Bê con mừng rỡ
Chạy về thật nhanh
Rúc đầu vào mẹ
Mắt tròn long lanh

Mặt trời xuống núi
Bê theo mẹ về
Nắng cùng chân bước
Vàng cả đường quê.

PHẠM TUẤN VŨ

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Lê Bá Duy

Tháng Mười mưa trắng núi Tình
biết phương ấy mẹ một mình dưới mưa
buồn theo cơn bão cuối mùa
phận người mỏng mảnh hơn thua được gì

Thơ dự thi của Duyên An

Về ngồi dưới cây một chiều xanh ướt vai
trăm năm chảy trong thớ vỏ
thơm hoa đại trắng
uống dạt dào mạch nước Côn giang. 

Về yên bình dưới bóng cây

Có lẽ, chỉ khi làm bạn với cây, chứng kiến vòng luân hồi của cây, từ những ngọt ngào mà cây mang lại cho đến những mất mát mà cây nhắc nhở thì con người cũng được trải nghiệm…

Bữa tiệc ly

Tôi sẽ không kể cho ai về kết quả chẩn đoán. Tôi sẽ chỉ đơn giản là tiếp tục đeo chiếc mặt nạ mà tôi đã đeo suốt nhiều năm nay, ngay cả khi cơ thể bên trong tôi sẽ thối rữa…