Chảy đi sông tình

(VNBĐ – Thơ). nhiều đau khổ thành ngọc trai
bể Đông nuốt lệ cho dài Trường Sơn
xa trời anh nhớ sông hơn
thương em từ thuở mang hờn phận duyên
một lòng chung thủy thanh xuân
một lần em ghé thăm rừng nguyên sinh
ở đây anh sống một mình
em mời tiệc rượu ngát tình Hải Châu
tặng em Núi Lửa Phun Trào
Cầu Rồng phun nước khi nào em quên
cả đời anh sống lênh đênh
thương em bạc tóc làm nên sông tình
chảy đi chuyện của chúng mình
chảy đi chuyện của chúng mình… chảy đi…

KHỔNG VĨNH NGUYÊN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Duyên nợ trùng sinh

Lê Văn Hưng lại nhớ Ngọc Bích. Bao nhiêu năm tháng trôi qua nhưng bóng dáng người xưa vẫn da diết không thôi. Ánh mắt tuyệt vọng sầu thảm của nàng phút biệt ly luôn vò xé tâm can…

Thơ dự thi của Thái An Khánh

An Nhơn ẩn vào ta bằng ngôn ngữ của lúa
đôi vai của mẹ gánh trĩu mặt trời
lấm tấm mồ hôi mặn mòi non nước
đất nặng nghĩa tình gieo hạt trái tim ai.