Câu xường rám khói

(VNBĐ – Văn trẻ).

Mây lay bay gầm trời
Mơ nắng vàng chảy trên da chầm chậm
Mường dưới buông dài mái sàn dáng khói
Mường trên hoa trăng chín đỏ dập dờn

Chiêng mường rung những cung sương
Thương câu xường gồ trên vai nhỏ
Anh là núi đá miên man ngày tháng
Chân đi mường Phàng
Mắt ở mường Pi

Nhịp Đuống em khua chảy về dòng sông hiền biếc
Bên góc bếp phớt hồng ánh lửa
Câu duyên em hát bừng rực chiều mây

Cọn nước quay quay
Khăn trắng xoay xoay
Anh là ngày xuân đậu nghiêng chạng bạng(*)
Chờ em…

NGUYÊN NHƯ

(*). Cây chạng bạng (họ dây leo – dựa trên câu chuyện bi tình của Nàng Ờm và chàng Bồng Hương.

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Nghe em

Giữa mùa lá
Rồi mọi thứ sẽ quay trở lại 
vì em không cầm gì trên ngón tay thon
Giữ giùm anh mùa lá

Rơi

Nỗi buồn trong túi đã rơi
Con đường tan tầm dựng lên như vách núi
Không thể bước đến
Không thể rời đi…

Mùa đông của tôi

Bay qua chiều vắng
Người là nắng mùa đông
Là góc phố là mái ngói là những chiếc lá biết tạm biệt lá cành cành lá 
Hãy rơi như ta chẳng có gì níu giữ 
Lấp đầy những con phố 

Tìm chiếc smartphone

Ngày ba mươi
Khi chiếc smartphone rơi
Ngôi nhà trống vắng
Những thành viên loay hoay tìm nhau
Chạm vào đâu thấy từng gương mặt
Chạm vào đâu nghe tiếng sum vầy