Bông cỏ và trăng

(VNBĐ – Văn trẻ). mùa nào ngọt như tấm thảm mật
rót vào linh hồn tôi một dải tóc màu sương

nhành hoa chưa kịp tắm lời yêu dưới cơn mơ hoang
gió sông thốc trắng hai bờ vội vã

có nàng thi sĩ lượm câu thơ êm ả
ngồi vá lại manh đời.

ai bảo đêm suông cứ thăm thẳm buồn rơi
trăng lắt lẻo bội câu thề cũ…

bóng nguyệt rũ xuống vòm ngực
rỗng im lặng vào đáy mắt em

tôi, bông cỏ trước đèn
hứng bầu trời
tối
sáng.

LÊ NHI

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Mùa đông của tôi

Bay qua chiều vắng
Người là nắng mùa đông
Là góc phố là mái ngói là những chiếc lá biết tạm biệt lá cành cành lá 
Hãy rơi như ta chẳng có gì níu giữ 
Lấp đầy những con phố 

Tìm chiếc smartphone

Ngày ba mươi
Khi chiếc smartphone rơi
Ngôi nhà trống vắng
Những thành viên loay hoay tìm nhau
Chạm vào đâu thấy từng gương mặt
Chạm vào đâu nghe tiếng sum vầy

Sau cơn bão Yagi…

Nơi người đàn ông từng vùi giọt mồ hôi xuống nương rẫy
dựng ngôi nhà mơ ước có đàn con thơ, vợ hiền
chiều chiều đốt lửa bên suối
tiếng cười làm vui cả ngọn đồi