(VNBĐ – Văn trẻ).
tôi không kịp chạy về cánh đồng tuổi trẻ
để đặt lại tên cho nỗi buồn
có phải không
đời rạ rơm sống trong nước và chết trong lửa
không có đau đớn nào hiện diện trên đời
kể cả em
nếu tuổi trẻ là ly rượu
tôi đã say và vẽ ra những vùng trời
dẫu biết rằng không có cánh cửa nào
phía sau đôi mắt biếc
và nếu em là đêm
tôi sẽ che lại mặt trời
ta hồn nhiên như cỏ cây mọc hoang trên nấm mộ
tuổi trẻ về như dao nhọn
găm vào đêm trôi.
TRẦN ĐỨC TÍN
(Văn nghệ Bình Định số 95 tháng 3.2021)