Về Hoài Ân

(VNBĐ – Thơ). Thêm lần về lại với Hoài Ân
Mảnh đất tuy xa nhưng rất gần
Mỗi địa danh biết bao sự tích
Để lòng vương vấn những tình thân…

Đây đất anh hùng lập chiến khu
Kim Sơn ngày ấy ngút căm thù
Theo chiếu Cần Vương – Tăng Bạt Hổ
Khí hùng lan tỏa đến thiên thu!

Đây vùng ngày ấy địch dồn dân
Bok Tới đối đầu lũ sát nhân
Thà chết giữ làng, không sợ giặc
Tên người sống mãi giữa lòng dân!

Còn đây Núi Chéo nhớ năm nào
Đạn nổ bom rung khét chiến hào
Chiến sĩ Sao Vàng thề giữ đất
Hồn thiêng gửi lại với non cao!

Quê của thầy tôi, quê bạn tôi
Rau rừng, cá suối với gà đồi
Đất nghèo nhưng đậm đà ân nghĩa
Như vị Gò Loi chát – ngọt môi

Chào nhé, Hoài Ân thương mến ơi
Gửi lòng cùng tiếng hát về người
Ngọt mãi rượu cần đêm Bok Tới
Nồng nàn theo nhịp cồng chiêng lơi…

TRẦN HÀ NAM

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Êm như nước chảy

Cả trăm năm qua, họ Trương ở Mật Thiện luôn nổi tiếng hơn họ Hồ của Dương Tây. Vì thế, người họ Hồ luôn đố kỵ, cứ được dịp là tìm cách hạ bệ họ Trương…

Hai dòng chảy

Căn gác trọ buổi sáng im lìm như bỏ hoang, các cô gái đã ngủ vùi. Lý tựa cằm lên khung cửa sổ, hướng về dãy núi xa. Nỗi nhớ khẽ khàng, chậm chạp gặm mòn…

Về mái hiên xưa

Trong bàng bạc ký ức nơi xóm làng, luôn có một mái hiên. Đó là nơi những vòm cây che mát bọn nhỏ chơi nhảy dây. Là nơi hàng tre rì rào kêu những trưa hè chờ đám bạn đến lớp…

Bài học của Dế Cơm

Ánh nắng đầu ngày xuyên qua những lá cỏ còn ướt đẫm sương đêm. Những giọt long lanh bắt đầu nhỏ xuống làm lạnh buốt thân thể đầy thương tích của Dế Cơm làm nó choàng tỉnh…