Vui chết vô cùng

(VNBĐ – Thơ). 

(Ai gieo trong nước mắt, sẽ gặt trong vui mừng! – Kinh Thánh)

Nghe gió nói mùa thu không lá rụng
Sầu mây khô trên những mái nhà
Đồi núi trọc ngồi nghe biển khóc
Chiến tranh nào cũng giết những hồn thơ
Như bác mèo già bị những bầy chuột chù con ăn hiếp
Ta lang thang tìm chút quê nhà
Tìm hạt nắng trên những tà áo trắng
Tìm hạt mưa bên hè phố la cà
Tìm chút hương đồng ai chôn cùng bóng chữ
Rồi vò đầu mím miệng nhớ ngu ngơ
Như đứa trẻ chào đời không được khóc
Không được cười mà chỉ biết nhìn nghe
Nhìn những nàng thơ đang đúc bánh xèo
Mời giòn giã những nhà thơ béo tốt
Còn ta thèm cơm và muối pha i-ốt
Vui chết vô cùng là đời sống tâm ca…

KHỔNG VĨNH NGUYÊN

(Văn nghệ Bình Định số 103 tháng 11.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Duyên nợ trùng sinh

Lê Văn Hưng lại nhớ Ngọc Bích. Bao nhiêu năm tháng trôi qua nhưng bóng dáng người xưa vẫn da diết không thôi. Ánh mắt tuyệt vọng sầu thảm của nàng phút biệt ly luôn vò xé tâm can…

Thơ dự thi của Thái An Khánh

An Nhơn ẩn vào ta bằng ngôn ngữ của lúa
đôi vai của mẹ gánh trĩu mặt trời
lấm tấm mồ hôi mặn mòi non nước
đất nặng nghĩa tình gieo hạt trái tim ai.