Về Hoài Ân cùng em

(VNBĐ – Thơ). Về Hoài Ân cùng em
Nghe câu ca dao vọng miền thương nhớ
Tiếng canh cửi nhịp nhàng Hóc Nghệ
Vàng tơ tằm óng ả Ô Căm.

Về Hoài Ân cùng em
Nghe những dòng sông thì thầm ca hát
Lời phù sa tha thiết mãi đôi bờ
Cho dâu xanh ngút ngàn nương bãi
Khoai sắn ngọt bùi, góc bếp rộn niềm vui.

Về Hoài Ân cùng em
Lắng sâu nơi mạch nguồn trầm tích
Tiến quân ca, tiếng của cha anh mình
Đây Núi Chéo, đây Gò Loi vang lừng chiến công sử sách
Tấc đất nào cũng nghĩa nặng tình sâu.

Về cùng em, người ơi!
Ta đi giữa đồi chè xanh bát ngát
Đất nóng lặng rồi, mát dịu bàn chân
Về đây, ché rượu cần đã lên men ngây ngất
Uống cạn tâm tình, lưu luyến mãi Hoài Ân.

VÕ HẠNH

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Nơi yên nghỉ cuối cùng

Màn đêm dần buông xuống, hai bên vệ đường không còn một bóng người. Khải cứ đi lang thang trong vô định, tìm kiếm một cái gì đó mà mình đã đánh mất rất lâu…

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…

Làng dừa bên bờ sóng

Làng tôi nhìn về hướng biển Đông xanh thẳm. Làng như con thuyền bập bềnh bên triền sóng, là lá chắn cho dãy phố sầm uất của thôn Tân Thành, Tam Quan, Hoài Nhơn xưa…