Từ điển ban mai

(VNBĐ – Thơ). 

Sự sống bắt đầu từ buổi sáng
bên ô cửa mới
gió luồn từng trang lao xao

chúng ta
[anh và gió và ngoài kia và trong này và thì thầm và những và khác…]
gánh ngày đi qua ngày
mỗi bước chân là một miếng vá
trái đất làm gì nên tội
mà chằng chịt tiếng cười
mà cặm cụi
quay

chúng ta
những mồi lửa thế kỷ trước
đốt nhau để tìm mình
anh tựa khói sương vướng vờ ngoài cửa sổ
em ấp úng cơn mưa làm trở giấc đêm

chúng ta
những ký tự bỏ quên
[rất may: quên là một thuộc tính cần cho sự mới mẻ tồn tại]
từ điển về con đường nhòe dấu
ngón & gót
[lại may: con đường không lặp lại!]
Và,
ta đọc nhau

chúng ta
[ngoài anh và em và những thứ đất trời to tát]
còn nhiều li ti khác nữa

viết đè lên nhau.

HỒ MINH TÂM

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người gác hầm đường sắt

Tôi bước ra đường ray và tiến lại gần anh, một người đàn ông đen sạm, có bộ râu đen và lông mày khá rậm. Trạm gác của anh ở một nơi hẻo lánh và ảm đạm…

Giọt nước mắt muộn màng

Mẹ muốn vậy. Con đi cho mẹ vừa lòng. Sa gào lên rồi chạy ra khỏi nhà. Lồng ngực phập phồng, đầu muốn nổ tung vì tức giận.

Theo nắng trôi về

Nắng chiều nghiêng chếch, đổ xuôi theo triền dốc, vàng phai. Chiếc xe bất ngờ dừng lại ở khoảng đất trống tương đối bằng phẳng nằm giữa lưng chừng đèo…

Nắng qua thềm thương nỗi đa đoan

Dạo gần đây có nhiều dịp trở về quê hương, tôi để mình bị hút vào những hoài niệm xưa cũ một cách thụ động không tài nào dứt ra được…