Trong ngôi nhà ký ức

(VNBĐ – Thơ).

Ba chỉ muốn ở lại với nhà xưa
với mảnh vườn đầy mảnh sành từ lò gốm cổ
có gốc me già, hơn tuổi ba
những chùm hoa vàng
những lá me xanh
những mùa thu tóc mẹ mùi bồ kết
ủ ấm ba ký ức đồng làng

Ba không muốn đi đâu
chỉ lụi hụi với vườn rau, luống cải
con gà, con chó quẩn quanh
gốc điệp bông vàng trước ngõ
hoa trang trổ giấc bao mùa
đỏ lên ký ức…

Ba muốn ở lại căn nhà xưa
đã quen rồi hơi ấm
của đất sành quánh quện phù sa
của vách tường táp lô hằn lên ngấn nước
của căn bếp quen bằng đôi viên gạch
của ngọn đèn xưa soi bóng mẹ chải đầu
của ấu thơ, ngày cũ còn nhau
lúc chúng con chưa kịp lớn…

Lũ chúng con về rồi đi
giấc mơ thị thành chưa hằn vết sẹo
ba vẫn chờ vẫn đón
bao nhiêu năm một nụ cười hiền
người giấu khoảng nào xao xác. Lặng thinh

Trong căn nhà ký ức
mùa đông bén ngọn
những dặn dò thành thừa thãi
làm sao giữ nắng cuối ngày…

VÂN PHI

(Văn nghệ Bình Định số 104 tháng 12.2021)

 

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Tường thành mặt trời

Tôi siết tay Xuyến, chạy giữa biển, trong khi nghĩ về căn phòng có mùi nhang khói thấm vào ga giường. Cái sân sáng như sân khấu. Má ở đó, cha ở đó, Lam và mọi người ở đó. Chỉ có tôi là khán giả…

Chiều về trên bến sông quê…

Có những chiều ngồi lặng im cùng sông, chỉ để nhớ về một thời đã qua. Để thấy sông mênh mông mà đời mình thì nhỏ bé. Bến sông tuổi thơ vẫn lặng lẽ bồi đắp phù sa…

Màn chống muỗi

Trước nhà anh có một cái hồ. Rất nhiều muỗi. Đêm tân hôn, anh cùng vợ mắc màn. Họ thả đom đóm vào bên trong. Những đốm sáng xanh mỏng manh bay chập chờn…

Lắng nghe xuân về

Nắng nhảy lò cò trên lá
Lao xao gió chơi trốn tìm
Sóc nâu ngỡ ai rượt đuổi
Giật mình rơi biếc tiếng chim.