Thời gian

(VNBĐ – Thơ).

Hoa mới nở
hôm qua
sáng nay đã úa tàn
thời gian trôi
trôi mãi
cuốn theo bao ngỡ ngàng

Thời gian là khung cửa
đếm từng bước chân qua
thời gian vẳng tiếng gà
gọi bình minh thức giấc

Thời gian là dáng mẹ
ngày một mỏi mòn hơn
là nỗi lòng của cha
nhẹ nhàng và lắng đọng

Thời gian hay tiếng sóng
dội biển đời mênh mông.

VÕ NGỌC THỌ

(Văn nghệ Bình Định số 110+111 tháng 6+7.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…