(VNBĐ – Thơ). Em của ngày hôm qua
Hôm nay sao khác quá
Bạn của ngày hôm qua
Giờ tưởng chừng xa lạ
Ta của ngày hôm qua
Không giống ta đang sống
Áo mão mờ năm tháng
Bốn mùa say lá hoa
Ngày ngày cứ trôi qua
Tóc xanh thành tóc bạc
Thời gian như sàng lọc
Còn lại mấy tri âm
Hình như thơ và rượu
Vẫn vậy suốt bao năm.
VĂN TRỌNG HÙNG