Thơ dự thi của Thái An Khánh

(VNBĐ – Thơ dự thi).

An Nhơn

An Nhơn ẩn vào ta bằng ngôn ngữ của lúa
đôi vai của mẹ gánh trĩu mặt trời
lấm tấm mồ hôi mặn mòi non nước
đất nặng nghĩa tình gieo hạt trái tim ai.

An Nhơn ẩn vào ta nhánh Côn giang
bằng ngôn ngữ của cá
thảnh thơi bơi đêm trăng huyền sử
dọc bờ An Thái trai gái trổ tài võ thuật
âm vang một thuở ngấm vào da thịt
máu anh hùng nghĩa hiệp bao dung

An Nhơn ẩn vào ta điệu Bài chòi
bao đời truyền nhau qua lời ru của bà, của mẹ
tâm hồn vươn lên chồi xanh
neo góc bể chân trời
chợt một chiều vỡ oà như đứa trẻ
được khơi mở tâm hồn

An Nhơn ẩn vào ta tiếng thủ thỉ
những ngôi tháp cổ
những vũ điệu muôn đời bí ẩn
ai đi tìm búp nữ Chăm Pa
thực hư hai bờ linh giác
gửi vào mây màu trắng phau phau

An Nhơn ẩn vào ta đàn chim Việt
trỗi khúc nhạc phương Nam
khí thiêng hội tụ nhịp rồng thổn thức
từ đây bay lên tình yêu tươi hồng.

THÁI AN KHÁNH

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Êm như nước chảy

Cả trăm năm qua, họ Trương ở Mật Thiện luôn nổi tiếng hơn họ Hồ của Dương Tây. Vì thế, người họ Hồ luôn đố kỵ, cứ được dịp là tìm cách hạ bệ họ Trương…

Hai dòng chảy

Căn gác trọ buổi sáng im lìm như bỏ hoang, các cô gái đã ngủ vùi. Lý tựa cằm lên khung cửa sổ, hướng về dãy núi xa. Nỗi nhớ khẽ khàng, chậm chạp gặm mòn…

Về mái hiên xưa

Trong bàng bạc ký ức nơi xóm làng, luôn có một mái hiên. Đó là nơi những vòm cây che mát bọn nhỏ chơi nhảy dây. Là nơi hàng tre rì rào kêu những trưa hè chờ đám bạn đến lớp…

Bài học của Dế Cơm

Ánh nắng đầu ngày xuyên qua những lá cỏ còn ướt đẫm sương đêm. Những giọt long lanh bắt đầu nhỏ xuống làm lạnh buốt thân thể đầy thương tích của Dế Cơm làm nó choàng tỉnh…