Thơ dự thi của Nguyễn Đức

(VNBĐ – Thơ dự thi).

Một ngày ở La Vuông

Anh gói vào vạt áo
Hương nắng dừa Tam Quan
Và chút tình sóng biển
Thăm La Vuông… La Vuông!

Cỏ xanh dắt sương mù
Mây xoa đầu núi Chúa
Nắng vàng dịu dàng thở
Sáng tháng Giêng rồi sao

Trưa nắng vàng cáu gắt
Ta tháo giọt mồ hôi
Gió thu chiều thêu nhạc
Mây thu mơ màng thơ

Đêm đông xanh huyền ảo
Còn chút gì nhớ quên
Trăng bồng bềnh về lại
La Vuông ước điều chi!
9.2024

 

Dưới bóng dừa quê hương

Nắng lách qua tán lá
Đon đả đón ta về
Hương dừa dâng thơm thảo

Phả vào trong nắng mai

Dưới bóng dừa quê hương
Câu ca dao chưa cũ(*)
Người gánh tuổi thanh xuân

Dừa xanh lên trầm tích

Lá thì thầm với gió
Gió hôn đôi mắt em
Muôn đời ta chẳng hiểu

Dừa ngọt tự bao giờ!

Mai lên miền biên giới
Ta thấy hồn diệu vợi
Lòng vẫn nhớ về em
Và dừa xanh trầm tích.

(*) Ý câu ca dao: Công đâu công uổng công thừa/ Công đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan.

NGUYỄN ĐỨC

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Anh hùng, gió chướng và con nước

Nguyễn Huệ trở về khi toàn thân ướt đẫm. Khuôn ngực vạm vỡ đầy những vết sẹo hiện ra dưới ánh trăng khi tỏ khi mờ. Năm ấy, Nguyễn Huệ ba mươi mốt tuổi…

Bạch đào

Chiều muộn. Vườn đông se sắt buốt giá. Những cội đào sần sùi rêu mốc đang co mình trong giá lạnh. Lơ phơ vài chiếc lá đào vàng úa còn sót lại trên cây như ủ cả một mùa đông năm cũ…

Nhà thơ Hương Đình

Ta về ngậm ngải người ơi
Bóng trầm khuất khuất trăng rơi ròng ròng
Ta về cất tiếng tru không
Tiếng ta chìm giữa mênh mông rừng tàn

Vang trưa

Một trưa của ngày hai mươi bốn tháng Mười Hai, đúng hai mươi bốn năm sau. Gã một mình trở lại suối Tiên bằng chiếc tắc xi bắt từ khách sạn. Nắng lấp lóa và nỗi nhớ lấp lóa…