Tháp Đôi

(VNBĐ – Thơ). 

Tháp Đôi bao nhiêu tuổi
Bên góc thành Quy Nhơn
Tháng năm như dấu hỏi
Chấm đôi giọt lệ buồn

Tháp là hồn người Chăm
Bên nhau như chồng vợ
Mối tình chan duyên nợ
Của dân Hời ngàn năm

Trong vai một người Chàm
Tôi lạc vào quá khứ
Nghẹn ngào từng trang sử
Ngơ ngác tổ tiên mình

Sừng sững mà anh linh
Giữa non cao bể mặn
Chiều vàng đang tắt nắng
Tháp Chàm đầy trong tôi.

NGUYỄN NGỌC SAN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…