Tết gọi

(VNBĐ – Thơ). Tôi thấy một mùa đang vào Tết
Đất cựa mình mang hơi thở nhân gian
Hoa khẽ rung như nụ cười con gái
Và đương nhiên đông cũng sẽ sắp tàn

Tôi thấy lòng mình như mở hội
Thấy gió xuân phơi phới má đào
Thấy cỏ cây yêu đương vấn vít
Và hồn ai đó thấy lao xao?

Tôi thấy trời xa kia mơ lắm
Thấy mưa bay giăng cả lối ta về
Thấy mẹ già lau tàu lá chuối
Gói khoanh giò no đủ một vùng quê

Tôi thấy một người đang sắm sửa
Son hồng, phấn thắm lược ngà xinh
Nón hội, áo, khăn, chờ chơi Tết
Và không quên mang đôi mắt đa tình

Tôi thấy một màn như sương ảo
Hơi trà đượm sáng giấc nồng mơ
Thấy cả mùa đông đi qua ngõ
Mà xuân sang vui đến nỗi thẫn thờ

Trời đất hôm nay như nghiêng ngả
Như mơ, như tỉnh giữa phận người
Như có đắng cay, trong mật ngọt
Như dùng dằng say cả một cuộc chơi.

GIA TƯỞNG

(Văn nghệ Bình Định Xuân Tân Sửu 2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người gác hầm đường sắt

Tôi bước ra đường ray và tiến lại gần anh, một người đàn ông đen sạm, có bộ râu đen và lông mày khá rậm. Trạm gác của anh ở một nơi hẻo lánh và ảm đạm…

Giọt nước mắt muộn màng

Mẹ muốn vậy. Con đi cho mẹ vừa lòng. Sa gào lên rồi chạy ra khỏi nhà. Lồng ngực phập phồng, đầu muốn nổ tung vì tức giận.

Theo nắng trôi về

Nắng chiều nghiêng chếch, đổ xuôi theo triền dốc, vàng phai. Chiếc xe bất ngờ dừng lại ở khoảng đất trống tương đối bằng phẳng nằm giữa lưng chừng đèo…

Nắng qua thềm thương nỗi đa đoan

Dạo gần đây có nhiều dịp trở về quê hương, tôi để mình bị hút vào những hoài niệm xưa cũ một cách thụ động không tài nào dứt ra được…