Trần Quốc Cưỡng

Ngọa long

Nắng sớm trải nhẹ màu mật ong xuống núi Ngọa Long xanh rờn. Ngọn gió Nam phóng túng của những ngày áp Tết gợi nỗi nhớ cồn cào cho những người tha hương…

Nhớ mẹ

Mẹ giờ cách mấy con sông
Cách bao dãy núi đường vòng rất xa

Nỗi niềm

Mẹ đi còn chiếc rổ may
Vá tình cha lại những ngày cuối đông

Hai mảnh ghép

Căn nhà gỗ chàng đang ở nằm trên sườn đồi, một dạo không ai dám bén mảng. Nghe nói chủ nhân của nó là một họa sĩ độc thân…

Ngọa long

Nắng sớm trải nhẹ màu mật ong xuống núi Ngọa Long xanh rờn. Ngọn gió Nam phóng túng của những ngày áp Tết gợi nỗi nhớ cồn cào cho những người tha hương…

Nhớ mẹ

Mẹ giờ cách mấy con sông
Cách bao dãy núi đường vòng rất xa

Nỗi niềm

Mẹ đi còn chiếc rổ may
Vá tình cha lại những ngày cuối đông

Hai mảnh ghép

Căn nhà gỗ chàng đang ở nằm trên sườn đồi, một dạo không ai dám bén mảng. Nghe nói chủ nhân của nó là một họa sĩ độc thân…