Trần Như Luận

Viết như một trị liệu…

Tôi luôn thấy ở nhà văn Trần Như Luận một say mê, trường lực với cả vai trò một thầy thuốc và người sáng tác văn chương…

Trôi nổi

Cô thao thức gần như trắng đêm vì vô số trái cọ rơi lạch cạch trên mái nhà, và khi thức giấc với ánh mặt trời chói chang xuyên qua cửa sổ…

Rặng đồi tựa như bầy voi trắng

 (VNBĐ – Văn học nước ngoài). Những ngọn đồi vắt qua lưu vực sông Ebro chạy dài thoai thoải và bạc trắng. Ở phía bên này có vẻ khá trơ trụi, chẳng hề có bóng cây, và nhà ga xe lửa nằm kề hai đường ray hừng

Viết như một trị liệu…

Tôi luôn thấy ở nhà văn Trần Như Luận một say mê, trường lực với cả vai trò một thầy thuốc và người sáng tác văn chương…

Trôi nổi

Cô thao thức gần như trắng đêm vì vô số trái cọ rơi lạch cạch trên mái nhà, và khi thức giấc với ánh mặt trời chói chang xuyên qua cửa sổ…

Rặng đồi tựa như bầy voi trắng

 (VNBĐ – Văn học nước ngoài). Những ngọn đồi vắt qua lưu vực sông Ebro chạy dài thoai thoải và bạc trắng. Ở phía bên này có vẻ khá trơ trụi, chẳng hề có bóng cây, và nhà ga xe lửa nằm kề hai đường ray hừng