Phạm Đương

Hoàng hôn Chàm

Chiều nhuộm vàng những chiếc lu Bàu Trúc
từng đôi tay mềm kéo hoàng hôn về đất
xoay rồi xoay rồi xoay xoay xoay
mỗi vòng xoay để lại một kiệt tác

Tuổi sáu mươi

Đang xoắn mì tôm
gặp đôi mắt em
anh như nước sôi
duỗi thẳng

Buổi sáng

Buổi sáng
mở trang báo ra là gặp rác
ập đến từ mọi phía
cả cái phía từng được coi là sạch nhất

Ngẫm nghĩ về đám đông

(VNBĐ – Thơ và lời bình). Người ta đã viết nhiều sách về đám đông, tâm lý đám đông, về những cuộc lên đồng tập thể; lớn tầm quốc gia, quốc tế các sự kiện lịch sử; nhỏ như một cuộc họp cơ quan, một

Năm ấy

(VNBĐ – Thơ). Năm ấy chúng tôi còn bận làm lễ tưởng niệm hai mươi năm thảm sát Sơn Mỹ ngày 16 tháng 3 năm 88 bận đả đảo và căm thù đế quốc đâu hay có một thằng còn ác hơn mọi điều tàn

Có một dòng sông biếc

(VNBĐ – Tùy bút). Như một sự tình cờ của số phận, các nhà thơ đều tựa vào dòng sông của riêng mình để viết lên những câu thơ đẹp nhất trong đời họ. Hai thi sĩ lừng danh miền Ấn – Trà là Bích

Hoàng hôn Chàm

Chiều nhuộm vàng những chiếc lu Bàu Trúc
từng đôi tay mềm kéo hoàng hôn về đất
xoay rồi xoay rồi xoay xoay xoay
mỗi vòng xoay để lại một kiệt tác

Tuổi sáu mươi

Đang xoắn mì tôm
gặp đôi mắt em
anh như nước sôi
duỗi thẳng

Buổi sáng

Buổi sáng
mở trang báo ra là gặp rác
ập đến từ mọi phía
cả cái phía từng được coi là sạch nhất

Ngẫm nghĩ về đám đông

(VNBĐ – Thơ và lời bình). Người ta đã viết nhiều sách về đám đông, tâm lý đám đông, về những cuộc lên đồng tập thể; lớn tầm quốc gia, quốc tế các sự kiện lịch sử; nhỏ như một cuộc họp cơ quan, một

Năm ấy

(VNBĐ – Thơ). Năm ấy chúng tôi còn bận làm lễ tưởng niệm hai mươi năm thảm sát Sơn Mỹ ngày 16 tháng 3 năm 88 bận đả đảo và căm thù đế quốc đâu hay có một thằng còn ác hơn mọi điều tàn

Có một dòng sông biếc

(VNBĐ – Tùy bút). Như một sự tình cờ của số phận, các nhà thơ đều tựa vào dòng sông của riêng mình để viết lên những câu thơ đẹp nhất trong đời họ. Hai thi sĩ lừng danh miền Ấn – Trà là Bích