Hoàng hôn Chàm

(VNBĐ – Thơ). 

Chiều nhuộm vàng những chiếc lu Bàu Trúc
từng đôi tay mềm kéo hoàng hôn về đất
xoay rồi xoay rồi xoay xoay xoay
mỗi vòng xoay để lại một kiệt tác
đất nung

không phải điệu múa Chăm
đất nung đang múa
giấu những bí ẩn trong từng hạt cát
không vôi vữa
bí ẩn luôn song hành với những người đàn bà
mẫu hệ

hoàng hôn Chàm đỗ trên đỉnh tháp Chăm
mặt trời trôi ngược gió chiều Ninh Thuận
suốt chín thế kỷ
tôi nghe đá nói với gạch:
muốn vĩnh cửu nên bí ẩn một chút!

PHẠM ĐƯƠNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Cô gái ở phòng số 14

Hòa quyết định ở lại phòng số 14 thêm ngày nữa. Thêm một ngày ở lại Đà Lạt, Huấn luôn ở bên cạnh Hòa khi lang thang trên dốc dài đỏ màu hoa phượng vĩ, lúc lại lích rích trong vườn dâu…

Thơ từ Trại sáng tác VHNT Đà Lạt 2025

Từ ngày 17 đến 26.5, Trung tâm hỗ trợ sáng tác phối hợp với Hội VHNT Bình Định tổ chức Trại sáng tác VHNT tại Nhà sáng tác Đà Lạt với sự tham gia của 15 văn nghệ sĩ…

Hương cau quê nhà

Tôi đứng nơi sân nhà, trước hàng cau cao vút như chạm vào mây trời, bỗng nhiên thấy lòng mình xao xuyến lạ. Những tàu lá lấp lánh dưới nắng chiều, những chùm hoa trắng ngà vừa bung nở…

Món quà năm mới

Sau khi dùng bữa tối một mình tại nhà, Jacques de Randal cho phép người hầu ra ngoài và ngồi xuống bàn để viết vài bức thư. Anh luôn kết thúc mỗi năm như vậy, vừa viết vừa mơ mộng.