(VNBĐ – Văn trẻ). Tôi ngồi trong phòng những người bạn không tên như những ngọn tháp quê tôi muôn đời mất ngủ như Côn Giang mùa nước lũ như đôi bạn chân tình không còn nhớ nhau tôi viết tên non nước lên trán
(VNBĐ – Văn trẻ). Tôi ngồi trong phòng những người bạn không tên như những ngọn tháp quê tôi muôn đời mất ngủ như Côn Giang mùa nước lũ như đôi bạn chân tình không còn nhớ nhau tôi viết tên non nước lên trán