Lưu Thị Mười

Phòng số 9

Tơ rất đáng yêu. Chị thích ngồi một mình ngắm con bé lúc nó vừa làm công việc lặt vặt trong nhà vừa tủm tỉm cười và lắc lắc theo điệu nhạc…

Cánh cửa bên kia

Hai giờ sáng. Phòng cấp cứu không còn nhốn nháo. Lũ lượt người mỏi mệt lăn lê nơi hành lang hoặc gục đầu bên giường bệnh.

Lưu Thị Mười và những góc phận đàn bà

Mươi năm trước, khi Lưu Thị Mười viết và in loạt truyện ngắn trên các báo, tạp chí văn nghệ địa phương: Trăng khóc, Người đàn bà khóc, Cũng may em chưa ngoại tình, Biển gọi…, chị được giới cầm bút và bạn đọc đón nhận…

Phòng số 9

Tơ rất đáng yêu. Chị thích ngồi một mình ngắm con bé lúc nó vừa làm công việc lặt vặt trong nhà vừa tủm tỉm cười và lắc lắc theo điệu nhạc…

Cánh cửa bên kia

Hai giờ sáng. Phòng cấp cứu không còn nhốn nháo. Lũ lượt người mỏi mệt lăn lê nơi hành lang hoặc gục đầu bên giường bệnh.

Lưu Thị Mười và những góc phận đàn bà

Mươi năm trước, khi Lưu Thị Mười viết và in loạt truyện ngắn trên các báo, tạp chí văn nghệ địa phương: Trăng khóc, Người đàn bà khóc, Cũng may em chưa ngoại tình, Biển gọi…, chị được giới cầm bút và bạn đọc đón nhận…