Bùi Ngọc Phúc

Hồn treo cột buồm

Thiếu phụ sửng sốt buông rơi chuỗi tràng hạt, cô không biết là tỉnh hay đang mơ, bởi chồng cô đã cùng con tàu đánh cá chìm dưới biển sâu từ bảy năm về trước…

Lộc vương cửa Thánh

Lão Hán ngồi dựa lưng vào cây muỗm già, bắt đầu thở từng cơn mệt nhọc. Nhìn vào trong đền vẫn thấy đèn đuốc sáng choang, lão muốn gọi to nhưng miệng lão chỉ ú ớ…

Tiếng sáo diều cô đơn

(VNBĐ – Truyện ngắn).  1. Trời bắt đầu nhá nhem tối, bà Miền hì hụi nấu xong bữa cơm liền bưng lên gian nhà ngang. Nhìn thấy con trai đang mở tủ như tìm kiếm gì đó, quần áo bị quăng vương vãi khắp nền

Nợ Quy Nhơn

Gọi điện, nhắn tin mấy lần không được
Em ở đâu: Trời đất, nước non này
Em chặn tôi hay tôi vô tình chặn em, không biết
Biển đẹp vô cùng, tiếng sóng vọng trùng khơi…

Trả nghiệp

(VNBĐ – Truyện ngắn). 1. Mùa đông nên trời tối sớm, giờ này hầu hết mọi người đều quây quần bên mâm cơm gia đình không ra ngoài đường như dạo hè. Ở làng Mòi, đã thành lệ, mọi người ăn tối từ rất sớm,

Hồn treo cột buồm

Thiếu phụ sửng sốt buông rơi chuỗi tràng hạt, cô không biết là tỉnh hay đang mơ, bởi chồng cô đã cùng con tàu đánh cá chìm dưới biển sâu từ bảy năm về trước…

Lộc vương cửa Thánh

Lão Hán ngồi dựa lưng vào cây muỗm già, bắt đầu thở từng cơn mệt nhọc. Nhìn vào trong đền vẫn thấy đèn đuốc sáng choang, lão muốn gọi to nhưng miệng lão chỉ ú ớ…

Tiếng sáo diều cô đơn

(VNBĐ – Truyện ngắn).  1. Trời bắt đầu nhá nhem tối, bà Miền hì hụi nấu xong bữa cơm liền bưng lên gian nhà ngang. Nhìn thấy con trai đang mở tủ như tìm kiếm gì đó, quần áo bị quăng vương vãi khắp nền

Nợ Quy Nhơn

Gọi điện, nhắn tin mấy lần không được
Em ở đâu: Trời đất, nước non này
Em chặn tôi hay tôi vô tình chặn em, không biết
Biển đẹp vô cùng, tiếng sóng vọng trùng khơi…

Trả nghiệp

(VNBĐ – Truyện ngắn). 1. Mùa đông nên trời tối sớm, giờ này hầu hết mọi người đều quây quần bên mâm cơm gia đình không ra ngoài đường như dạo hè. Ở làng Mòi, đã thành lệ, mọi người ăn tối từ rất sớm,