Ta còn một Nhơn Lý

(VNBĐ – Thơ). 

Những căn nhà cũ kỹ nối đuôi nhau chúc xuống như chực chảy ra biển
như biết thương những con đường nhỏ cô đơn
từng lớp sóng dựng tường thành chặn những căn nhà đứng lại
để bây giờ ta còn một Nhơn Lý đậm đặc thiên nhiên
ta thèm như đứa trẻ làn da đựng nắng lăn toài trên bãi cát
sóng thảy vào miệng những giọt tinh muối mặn mòi
nghe nắng, sóng biển và gió thay nhau hát
ta nằm ngửa mặt đếm những hạt mặt trời
bỗng em như nét động giữa muôn vàn tĩnh lặng
đi lướt trên sóng, trên gió về phía khơi xa
mắt ta dán vào đường chân trời tìm kiếm
biết tìm gì giữa mịt mờ bao la
nhưng ta vẫn còn đây một Nhơn Lý
rất an yên, gần gũi, thiện lành
với những lớp nhà xếp lên nhau như nếp nghĩ
của những con người ăn đằng sóng nói đằng gió lòng trong xanh.

VŨ ĐÌNH THUNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Tháp cổ đổ bóng

Người canh tháp mơ ngủ, ú ớ gọi tên ai đó. Ông Tám thở dài. Đang thanh niên khỏe mạnh, tương lai rạng ngời, sau một đêm bỗng thành ngớ ngẩn. Người làng đồn nó bị đức vua và hoàng hậu quở trách…

Nhà thơ Đoàn Văn Mật

Nhà thơ Đoàn Văn Mật sinh năm 1980, quê ở Nam Định. Anh đã xuất bản 04 tập thơ: Giữa hai chiều thời gian; Bóng người trước mặt; Sóng trầm biển dựng và Ngoài mây trời đầy trống vắng…

Quy Nhơn ngày tập kết và ngày trở về

Đã 70 năm từ ngày chúng tôi lên đường “tập kết” và 50 năm ngày trở về giành lại quê hương, biển Quy Nhơn vẫn vậy, hiền hòa, trong trẻo và thân thiện như vòng tay, ôm cả cuộc đời này…

Thơ dự thi của Trương Công Tưởng

Bao giờ em về lại dòng sông
Cánh buồm ngày xưa giờ không còn nữa
Cha nằm lại ngọn đồi bên những thân cây đã ngã
Những vết cắt từng ứa trào nhựa đỏ
Giờ lên những chồi non