Sông khát

(VNBĐ – Thơ).

Ngày cát nhiều hơn nước
sông chang chang
sông rát rạt
sông lép kẹp
những người đàn bà bụng mang dạ chửa
lại quang gánh thúng mủng
trở vai ra tận bến đò
cá mắc cạn còn quẫy đuôi ngơ ngác.

Nhưng ngày ấy ra sông ta soi được mặt mình
xuống vũng xanh trưa chật chội
khuôn mặt nào ta
hình hài nào sông.

Rồi ngày nước nhiều hơn cát
sông đẫy đà
sông thùng thình
sông chùng chình
những người đàn bà bụng mang dạ chửa
nằm nhà đếm ngày
cá quẫy đuôi tha hồ xuôi ngược
ta ra bến ngược cơn mưa khó nhọc
ta ra bến nhìn sông muốn khóc
sông dửng dưng cuốn trôi bao khuôn mặt
khuôn mặt nào ta
hình hài nào sông.

Rồi một ngày
sông chạm mặt biển
chợt sông nhỏ nhoi
chợt sông lẻ loi
chợt sóng bạc đầu
những người đàn bà
sau một cơn chẳng đặng đừng
lại quang gánh ra sông ngóng về phía biển
cá trầm đâu mất tăm mất tiếng
ta ra bến nhìn sông đau điếng
sông hư hao bên lở bên bồi
ném viên đá cuội mà chơi
thia lia méo mó mặt người hình sông.

Ta ngồi đây nghe tiếng sấm đầu nguồn
có tiếng vọng lưng chừng bờ thác
ra biển
này sông
hình hài nhàu nát
ra biển
này sông
đừng hải táng mình.

HƯƠNG ĐÌNH

(Văn nghệ Bình Định số 104 tháng 12.2021)

 

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Cánh chim bằng trên đỉnh nhân văn

Đêm cuối cùng Ông ở lại với Quy Nhơn
Đông đảo bà con anh em đến cùng trò chuyện
Hương thơm ngát cả vùng trời vùng biển
Hoa trăm loài hương tỏa từ trái tim

Nỗi đau Yagi

Đồng bào tôi đang gánh chịu nỗi đau
Bão Yagi đã mang đi tất cả
Nhà cửa tan hoang, bão dông tàn phá
Vợ mất chồng, con mất mẹ, thương tâm!

Thăm quê hương Tây Sơn tam kiệt

Tiếng trống trận hành quân rộn rã hào hùng
Trầm bổng núi sông vọng vang rừng núi
Như vẫn đâu đây những đoàn quân lấm bụi
Chân đất, mũ rơm, gươm nhọn, giáo dài