Sợi tình thắt nửa vòng tay

(VNBĐ – Thơ).  Đêm về phố cổ Hội An
Người xưa xa vắng ngỡ ngàng bước chân
Nơi tôi từng đến bao lần
Giờ sao bỗng thấy tần ngần đắn đo?

Chùa Cầu còn đó hẹn hò
Sông Hoài còn đó con đò đợi trăng
Đèn lồng mờ ảo giăng giăng
Lung linh thơ mộng hoa đăng đêm rằm

Tôi xa phố cổ bao năm
Câu thơ đau rút ruột tằm lắt lay
Rượu hồng đào chưa đủ say
Sợi tình thắt nửa vòng tay lỡ làng!

Từ em hát khúc sang ngang
Tôi lần tìm dấu dã tràng còn in
Mắt yêu ngơ ngác tia nhìn
Rưng rưng nuối tiếc niềm tin phai tàn!

Đêm này giữa phố lang thang
Mình tôi! Mưa xám trăng vàng mình tôi!
Quán xưa biệt bóng em rồi
Tôi ơi! Còn biết đứng ngồi cùng ai?

ĐẶNG QUỐC KHÁNH

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Trăng trong sương

A Lếnh đi. Đêm bị gió bẻ nham nhở, hòn đá kê một chân kiềng gãy, mỏi tê dại, mắt Mẩy đỏ khé. Sương trắng như đàn bà đốt củi ướt hong váy ngày mưa…

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…