Sợi tình thắt nửa vòng tay

(VNBĐ – Thơ).  Đêm về phố cổ Hội An
Người xưa xa vắng ngỡ ngàng bước chân
Nơi tôi từng đến bao lần
Giờ sao bỗng thấy tần ngần đắn đo?

Chùa Cầu còn đó hẹn hò
Sông Hoài còn đó con đò đợi trăng
Đèn lồng mờ ảo giăng giăng
Lung linh thơ mộng hoa đăng đêm rằm

Tôi xa phố cổ bao năm
Câu thơ đau rút ruột tằm lắt lay
Rượu hồng đào chưa đủ say
Sợi tình thắt nửa vòng tay lỡ làng!

Từ em hát khúc sang ngang
Tôi lần tìm dấu dã tràng còn in
Mắt yêu ngơ ngác tia nhìn
Rưng rưng nuối tiếc niềm tin phai tàn!

Đêm này giữa phố lang thang
Mình tôi! Mưa xám trăng vàng mình tôi!
Quán xưa biệt bóng em rồi
Tôi ơi! Còn biết đứng ngồi cùng ai?

ĐẶNG QUỐC KHÁNH

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Ấm cà phê

Không chút chối từ, Angela ngồi xuống, quàng tay quanh cổ tôi như một chiếc khăn quàng cổ trắng, vùi đầu vào ngực tôi để tìm hơi ấm, do nàng thấy lạnh…

Nghe em

Giữa mùa lá
Rồi mọi thứ sẽ quay trở lại 
vì em không cầm gì trên ngón tay thon
Giữ giùm anh mùa lá

Rơi

Nỗi buồn trong túi đã rơi
Con đường tan tầm dựng lên như vách núi
Không thể bước đến
Không thể rời đi…

Nhà thơ Văn Công Hùng

Thơ Văn Công Hùng thường trải những bâng khuâng, những góc nhìn bàng bạc, cảm xúc miên man, giàu thi ảnh. Đọng lại trong thơ ông là những tình cảm chân thực, đầy trách nhiệm với đời sống…