Quy Nhơn

(VNBĐ – Thơ). Có một buổi sáng Quy Nhơn
Từ điển không thể nào định nghĩa
Ví dụ như màu xanh biển cả
Nước không thể nào xanh hơn
Con còng chạy, chân không chạm cát vàng
Quạt gió quay hiền lành như bạn tôi từ tốn
Đầm Thị Nại vút lên một dáng cầu.

Quy Nhơn đèn màu
Sông Hà Thanh đặt tên cho năm cây cầu phố thị
Các Resort khoác cho Quy Nhơn một hình hài kỳ vĩ
Thương hiệu đâu chỉ là đất Võ mà thôi.

Kỷ niệm như rượu Bàu Đá cháy môi
Đâu rồi bữa cơm sinh viên ở trước cổng ga tàu
Ăn bát cháo phải xin thêm rau, bánh tráng,
Dù cơ cực, song rất là lãng mạn
Chưa bao giờ nguôi trong câu hát vần thơ
“Ai mua trăng tôi bán trăng cho”
Tôi đến Quy Hòa nhớ Hàn Mặc Tử

Hôm nay tôi trở lại Quy Nhơn
Mây Eo Gió siêu nhiên hơn mây nơi khác
Chiều đến Kỳ Co ngắm hoàng hôn đẹp nhất
Giọt nước nơi đây trong sạch đến không ngờ.

Đã hiểu vì sao bè bạn phương xa
Lại chọn xứ cát vàng làm nơi khởi nghiệp
Đó là miền Trung mỗi khi mặt trời mọc
Rất nhiều mây nhưng sẽ rất bình minh.

HUỲNH DŨNG NHÂN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người gác hầm đường sắt

Tôi bước ra đường ray và tiến lại gần anh, một người đàn ông đen sạm, có bộ râu đen và lông mày khá rậm. Trạm gác của anh ở một nơi hẻo lánh và ảm đạm…

Giọt nước mắt muộn màng

Mẹ muốn vậy. Con đi cho mẹ vừa lòng. Sa gào lên rồi chạy ra khỏi nhà. Lồng ngực phập phồng, đầu muốn nổ tung vì tức giận.

Theo nắng trôi về

Nắng chiều nghiêng chếch, đổ xuôi theo triền dốc, vàng phai. Chiếc xe bất ngờ dừng lại ở khoảng đất trống tương đối bằng phẳng nằm giữa lưng chừng đèo…

Nắng qua thềm thương nỗi đa đoan

Dạo gần đây có nhiều dịp trở về quê hương, tôi để mình bị hút vào những hoài niệm xưa cũ một cách thụ động không tài nào dứt ra được…