(VNBĐ – Thơ).
Quê mẹ mùa thu vườn thưa nắng
Hàng cau thức đợi áo nâu phai
Bụi ớt thắp đèn chon chót đỏ
Chờ mẹ chưa nguôi tháng năm dài
Mẹ ơi dâm bụt hàng rào nở
Sương khói tháng ngày mẹ về đâu?
Con yêu quang gánh đường làng vội
Mẹ gánh tình thương gánh cơ cầu
Con nhớ nước vò trưa tháng Tám
Bóng gầy sàng sảy lúa Nàng Thơm
Con giờ cũng đã là người mẹ
Từng chan nước mắt giữa lưng cơm
Con về lạy mẹ tìm thơ dại
Ngõ vắng hao gầy lá tre rơi
Đất cũ người quen dường như lạnh
Con níu bóng trầu gọi mẹ ơi!
LÊ THỊ KIM TIẾT
(Văn nghệ Bình Định số 110+111 tháng 6+7.2022)