Quê mẹ

(VNBĐ – Thơ).

Quê mẹ mùa thu vườn thưa nắng
Hàng cau thức đợi áo nâu phai
Bụi ớt thắp đèn chon chót đỏ
Chờ mẹ chưa nguôi tháng năm dài

Mẹ ơi dâm bụt hàng rào nở
Sương khói tháng ngày mẹ về đâu?
Con yêu quang gánh đường làng vội
Mẹ gánh tình thương gánh cơ cầu

Con nhớ nước vò trưa tháng Tám
Bóng gầy sàng sảy lúa Nàng Thơm
Con giờ cũng đã là người mẹ
Từng chan nước mắt giữa lưng cơm

Con về lạy mẹ tìm thơ dại
Ngõ vắng hao gầy lá tre rơi
Đất cũ người quen dường như lạnh
Con níu bóng trầu gọi mẹ ơi!

LÊ THỊ KIM TIẾT

(Văn nghệ Bình Định số 110+111 tháng 6+7.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…