(VNBĐ – Thơ). Vẫn biết rằng trong suy nghĩ của em
Anh mãi không một lần có mặt
Vẫn biết thế mà sao lòng hiu hắt
Vẫn cồn cào nỗi nhớ quắt quay
Em vui cười, đôi mắt nồng say
Nhưng lưu luyến ấy dành cho người khác
Anh đứng lặng, trái tim ngơ ngác
Như kẻ lữ hành lạc giữa mưa dông
Nhớ em nhiều! Cô gái của mùa đông
Nhưng trái tim em đã có người thắp lửa
Nhớ em nhiều, anh muốn hóa thành que diêm nhỏ
Ao ước một lần được cháy tỏa trong em…
ĐOÀN VĂN DŨNG