Phố đêm

(VNBĐ – Thơ). 

Phố đêm thong dong thả bước
lao xao con sóng vỗ bờ
vầng trăng sáng như điều ước
hình em như thực như mơ.

Anh dắt tình lên đỉnh dốc
bờ khuya yên giấc Mộng Cầm
hàng dương hát như tiếng khóc
thơ Hàn Mặc Tử xa xăm.

Phố đêm cong vầng trăng khuyết
biển muôn ngàn đóa sao sa
Quy Nhơn bức tranh diễm tuyệt
nồng nàn gió hát tình ca.

Yêu em như yêu phố biển
đắm say cuộn sóng dạt dào
sát vào nhau hòa nhịp thở
vòng tay tròn một chiêm bao!

NGUYỄN THƯỜNG KHAM

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Trăng trong sương

A Lếnh đi. Đêm bị gió bẻ nham nhở, hòn đá kê một chân kiềng gãy, mỏi tê dại, mắt Mẩy đỏ khé. Sương trắng như đàn bà đốt củi ướt hong váy ngày mưa…

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…