(VNBĐ – Thơ). Trăng bàng bạc sóng Cổ Cò
Sông đêm yên tĩnh không đò lại qua
Gió khuya buốt lạnh tim xa
Tha hương day dứt – chung trà buồn sao!
Gió lùa sóng dạt lao xao
Ngày mang nỗi nhớ xô vào lòng anh
Tình lên cây mơn mởn xanh
Biết đâu đã nhuốm mong manh lá vàng!
Em về Cẩm Lệ chưa sang
Để anh mong đợi xốn xang đứng ngồi
Dòng sông bên lở bên bồi
Xin em đừng thả tình trôi cuối dòng!
Gió ngược xuôi gió lòng vòng
Những phiên khúc gió bềnh bồng nước mây
Chia tay là chuyện phút giây
Anh xa Đà Nẵng còn ngây ngất tình!
ĐẶNG QUỐC KHÁNH