Phế tích đồi cao

(VNBĐ – Thơ).
            (Chiều Mỹ Sơn)

Nhặt tiếng thở dài
Linh hồn trăng thất lạc
Suối nhỏ…
Về đâu…

Mây ăn năn phế tích đồi cao
Ai ngậm duyên trầu cau hờn núi
Gió hiển linh
Màu dã thú xưa buồn…

Giọt sương treo mùi nắng
Hương mùa thả rông…
Phồn thực miền đa đoan em
Chiều khỏa mưa
Thềm rêu
Háo hức dậy thì!

LÊ ÂN

(Văn nghệ Bình Định số 98 tháng 6.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…