Nụ cười của đất

(VNBĐ – Văn học thiếu nhi).

Trồi lên từ rả rích mưa khuya
Ưng ửng thắm nắng non đầu ngõ
Những chồi hoa nảy từ nỗi nhớ
Từ trong veo ban mai thềm nhà

Mỗi chồi hoa một kỷ niệm về bà
Tiếng chổi vén mờ sương xao xác
Bà trồng bên hiên loài huệ đất
Ươm mùa thu búp chồi đầy tay

Thơm thơm hồng môi em thơ ngây
Loài huệ đất là nụ cười ban sớm
Hoa hiền như nụ cười của bà
Nhưng thu đến mà bà đi vắng

Huệ đất vẫn hồng thơm thảo bên hiên
Mặt trời mặt trăng xoay tròn mưa nắng
Hoa ở lại cùng em năm tháng
Nụ cười lành như đất bà gieo…

MỘC AN

(Văn nghệ Bình Định số 102 tháng 10.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Về nhà sớm mai

Chị ngẩng mặt lên. Lần đầu chị dùng mắt để đối diện với bà Bá. Chị nói câu từ chối bằng mắt, và cũng dùng mắt để van lơn. Đôi mắt của chị đục và mờ dần như chực chờ…

Con thuyền xuôi dòng

Một dòng sông và người con gái đang trôi. Anh cố gắng chạy theo nhưng không được. Anh muốn cô biết có người đang chạy theo mình…

Thơ dự thi của Phạm Thanh Phương

Chúng ta như những toa tàu
Kéo lê ngày tháng
Tới điểm cuối cùng mà chưa được sống
Đúng nghĩa: Một con người
Biết cho đi những gì quý giá nhất của mình…

Nhà thơ Trần Kim Hoa

Kể từ tập thơ đầu tiên “Nơi em về” đến nay, nhà thơ Trần Kim Hoa đã có hơn 30 năm nặng nợ với thơ. Thơ chị neo vào lòng người đọc bởi những chiêm nghiệm, trăn trở đầy xúc cảm…