Những ngày giáp Tết

(VNBĐ – Thơ). 

Đông còn sót mấy giọt rét trên môi
người đàn ông bán vé số
khuyết một cánh tay
ba năm trước trong một lần tai nạn

Vừa kiếm sống vừa đem niềm vui cho mọi người
người đàn ông đi khắp phố phường quán xá…
mọi người nhìn anh xa lạ
có thể có người như tôi nhìn anh xót xa

Trên những bước đường ta qua
đâu đó bắt gặp niềm vui đổi bằng nước mắt
bằng máu xương để mong cầu hạnh phúc

Những ngày giáp Tết
khẩn trương, tấp nập, nôn nao… chạy đua tốc độ
riêng người bán vé số
lẫn vào đời tôi
dẫu biết lẽ đời, lẽ tồn sinh… cát bụi
vẫn nhói lòng se thắt tim ơi!

LÊ BÁ DUY

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Tường thành mặt trời

Tôi siết tay Xuyến, chạy giữa biển, trong khi nghĩ về căn phòng có mùi nhang khói thấm vào ga giường. Cái sân sáng như sân khấu. Má ở đó, cha ở đó, Lam và mọi người ở đó. Chỉ có tôi là khán giả…

Chiều về trên bến sông quê…

Có những chiều ngồi lặng im cùng sông, chỉ để nhớ về một thời đã qua. Để thấy sông mênh mông mà đời mình thì nhỏ bé. Bến sông tuổi thơ vẫn lặng lẽ bồi đắp phù sa…

Màn chống muỗi

Trước nhà anh có một cái hồ. Rất nhiều muỗi. Đêm tân hôn, anh cùng vợ mắc màn. Họ thả đom đóm vào bên trong. Những đốm sáng xanh mỏng manh bay chập chờn…

Lắng nghe xuân về

Nắng nhảy lò cò trên lá
Lao xao gió chơi trốn tìm
Sóc nâu ngỡ ai rượt đuổi
Giật mình rơi biếc tiếng chim.