Những hạt giống

(VNBĐ – Thơ). 

trên cánh đồng trơ trọi nắng gió mênh mông ấy
con luôn thấy ba miệt mài gieo xuống những hạt giống
những hạt giống lấp lánh giống như những hạt nước
những hạt giống lấp lánh giống như những hạt sương
những hạt giống lấp lánh giống như những hạt mưa…
những hạt giống ba gieo xuống bốc hơi thành khói sương
bay lơ lửng trong tiềm thức con suốt những ngày thơ ấu

trên cánh đồng cằn khô sỏi đá mênh mông ấy
con luôn thấy ba miệt mài gieo xuống những hạt giống
những hạt giống long lanh giống như những giọt mồ hôi
những hạt giống long lanh giống như những ngấn nước trong đáy mắt
những hạt giống long lanh trắng thơm giống như những giọt sữa…
những hạt giống ba gieo xuống bốc hơi thành những dải mây hồng
bay lơ lửng trong tâm hồn con suốt những ngày thơ ấu

trên cánh đồng sương giá rét cóng mênh mông ấy
con luôn thấy ba miệt mài gieo xuống những hạt giống
những hạt giống nhấp nháy lung linh giống như những hạt sao
những hạt giống óng ánh vàng rực giống như những hạt nắng
những hạt giống trong suốt tỏa ngời giống như những hạt ánh sáng
những hạt giống ba gieo xuống
bốc hơi thành những dải ngân hà
neo lơ lửng trong giấc mơ con suốt một thời ấu thơ…

ngày ngày
sau những lúc mải mê nô đùa
con vẫn thường nhìn lên những đám mây đang bay
đêm đêm
trong những ngày trăng trong vằng vặc
con vẫn hay nhìn lên trên dải ngân hà

năm tháng trôi qua
cho đến khi
con bỗng trở thành thằng đàn ông trầm tư
không còn ki bo hơn thiệt nữa
những hạt giống xưa kia ba lặng thầm gieo xuống cánh đồng
mênh mông khô hạn ấy
giờ mọc lên trong trái tim con những cây trái sum suê lúc lỉu
những mặt trời.

NGUYỄN THIỆN ĐỨC

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người gác hầm đường sắt

Tôi bước ra đường ray và tiến lại gần anh, một người đàn ông đen sạm, có bộ râu đen và lông mày khá rậm. Trạm gác của anh ở một nơi hẻo lánh và ảm đạm…

Giọt nước mắt muộn màng

Mẹ muốn vậy. Con đi cho mẹ vừa lòng. Sa gào lên rồi chạy ra khỏi nhà. Lồng ngực phập phồng, đầu muốn nổ tung vì tức giận.

Theo nắng trôi về

Nắng chiều nghiêng chếch, đổ xuôi theo triền dốc, vàng phai. Chiếc xe bất ngờ dừng lại ở khoảng đất trống tương đối bằng phẳng nằm giữa lưng chừng đèo…

Nắng qua thềm thương nỗi đa đoan

Dạo gần đây có nhiều dịp trở về quê hương, tôi để mình bị hút vào những hoài niệm xưa cũ một cách thụ động không tài nào dứt ra được…