Những bà mẹ già

(VNBĐ – Thơ). 

Những bà mẹ già
thường rất giống nhau
nhất là mái đầu bạc trắng
cây gậy mòn nhẵn đỡ cái lưng còng
nụ cười lúc nào cũng ngước lên
mong cho con mình được vui
mong cho con mình được sướng

bàn tay quăn queo ngón
chằng chịt vết xước cổ trầu
run run
lần về quá khứ

đứa gần đẻ con mẹ giữ
đứa xa mòn mỏi tháng năm
ôm trong vòng tay mẹ
giấc mơ đêm đêm
ầu ơ
tiếng võng

đuôi mắt mẹ nào cũng nhăn
nhòe nhem nước
khi kể về con cháu
khi kể về phận mình

đất nước bao phen điêu linh
đạn bom rồi dông bão nổi
đời mẹ
chong một bình yên

những bà mẹ già
thường rất giống nhau
nhất là mái đầu mây trắng
cây gậy mòn nhẵn đỡ tấm lưng còng
dựng nên
dáng hình
Tổ quốc.

MAI THÌN

(Văn nghệ Bình Định số 99 tháng 7.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Sơn Trần

Ngày trở về, cái cò không còn đậu cọc cầu ao
Sung chát đời sung… mọi chuyện đã thành cổ tích
Tôi thấy mình hóa thành trẻ con hồn nhiên, tinh nghịch
Bên cánh võng  trưa hè thao thiết lời ru.

Nhà thơ Văn Trọng Hùng

Cũng như kịch, thơ Văn Trọng Hùng khá thành công ở cách mượn các nhân vật, các vấn đề lịch sử để nói chuyện thế sự. Gần đây, thơ ông trĩu những buồn vui nhân thế…

Bài học của Sẻ em

Hai chị em chim sẻ mồ côi cùng sống trên một ngọn cau. Sáng nào chúng cũng thức dậy từ sáng sớm hót ríu rít vài câu rồi sà xuống ăn thóc gạo cùng đàn gà…

Lửa tháp

Nàng không biết mình phải bắt đầu từ đâu trên hành trình này. Đọng lại trong ký ức chỉ là một đốm đỏ nhói lên giữa chiều mù sương…