Nhớ quê nhà

(VNBĐ – Thơ).

Vời vợi quá
Nên chiều xanh dáng núi
Những con đường
Hút tắp lá vàng bay
Từng đợt gió Nam Lào
Ngày thơ dại
Rưng rưng chiều
Thao thiết khúc heo may

Đêm đất khách
Ta nằm thương bóng mẹ
Tóc pha sương
Côi cút giữa lưng ngày
Góc sân quê
Bời bời dăm ngọn cỏ
Mẹ ngóng chờ
Vời vợi
Phía chân mây.

PHAN BÙI BẢO THY

(Văn nghệ Bình Định số 109 tháng 5.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…

Làng dừa bên bờ sóng

Làng tôi nhìn về hướng biển Đông xanh thẳm. Làng như con thuyền bập bềnh bên triền sóng, là lá chắn cho dãy phố sầm uất của thôn Tân Thành, Tam Quan, Hoài Nhơn xưa…

Khúc hát dòng Lại giang

Vắt mình qua dải đất hẹp miền Trung nhiều nắng gió, dòng mẹ Lại giang như con rồng trườn mình qua bao bãi bồi trước khi hòa vào đại dương mênh mông nơi cửa biển An Dũ…