(VNBĐ – Thơ).
Lá rụng ngày đi như gió cuốn
Dế kêu tê dại cỏ trong vườn
Ai về tát cạn ao phiền muộn?
Để mẹ thôi buồn, thôi nhớ trông.
LÊ THÀNH NGHỊ
(VNBĐ – Thơ).
Lá rụng ngày đi như gió cuốn
Dế kêu tê dại cỏ trong vườn
Ai về tát cạn ao phiền muộn?
Để mẹ thôi buồn, thôi nhớ trông.
LÊ THÀNH NGHỊ
Lê Văn Hưng lại nhớ Ngọc Bích. Bao nhiêu năm tháng trôi qua nhưng bóng dáng người xưa vẫn da diết không thôi. Ánh mắt tuyệt vọng sầu thảm của nàng phút biệt ly luôn vò xé tâm can…
Đừng nhé, cái lá cây ơi
Em đang tắm mà!
Mùa này sông Pô Kô mát lắm
Mát như làn da em tắm.
An Nhơn ẩn vào ta bằng ngôn ngữ của lúa
đôi vai của mẹ gánh trĩu mặt trời
lấm tấm mồ hôi mặn mòi non nước
đất nặng nghĩa tình gieo hạt trái tim ai.
Anh gói vào vạt áo
Hương nắng dừa Tam Quan
Và chút tình sóng biển
Thăm La Vuông… La Vuông!
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định