Nghe ru

(VNBĐ – Thơ).

Nhìn xem ngón ngắn ngón dài
Ru trăng chú Cuội ngày mai sẽ về
Ru cho con rắn nhớ quê
Đừng thè lè lưỡi trườn về tổ đêm
Tổ đêm ngón cứng ngón mềm
Da mồi ghẻ lạnh khê chiêm thối mùa

Muỗi ru con dấm về chua
Đã quăn cải bắp mái chùa khô rêu
Dế ru theo kiểu dế yêu
Mớ ba mớ bảy sáo diều ru mây
Cái tôm ru ngủ thuyền chài
Nghe ru mơ thấy ai ai cũng Người.

LÂM HUY NHUẬN

(Văn nghệ Bình Định số 104 tháng 12.2021)

LTS: An Nhơn, Bình Định là vùng đất chất chứa nhiều truyền thống văn hóa, lịch sử. Nơi đây đã vun dưỡng nên nhiều thi tài cho đất nước. Từ những tên tuổi trong Bàn Thành tứ hữu, cho đến Trường thơ Loạn, hay anh em nhà Phạm Văn Ký, Phạm Hổ, rồi đến các nhà thơ đương đại, tất cả đều dõi về quê hương trên từng con chữ và để lại cho đời những trang thơ xao động lòng người. Kỷ niệm 10 năm thành lập thị xã (2011-2021) và 190 năm danh xưng An Nhơn (1932- 2022), VNBĐ xin giới thiệu chùm thơ của một số nhà thơ quê An Nhơn, Bình Định, hiện đang sống trong cả nước.

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Về yên bình dưới bóng cây

Có lẽ, chỉ khi làm bạn với cây, chứng kiến vòng luân hồi của cây, từ những ngọt ngào mà cây mang lại cho đến những mất mát mà cây nhắc nhở thì con người cũng được trải nghiệm…

Bữa tiệc ly

Tôi sẽ không kể cho ai về kết quả chẩn đoán. Tôi sẽ chỉ đơn giản là tiếp tục đeo chiếc mặt nạ mà tôi đã đeo suốt nhiều năm nay, ngay cả khi cơ thể bên trong tôi sẽ thối rữa…

Về nhà sớm mai

Chị ngẩng mặt lên. Lần đầu chị dùng mắt để đối diện với bà Bá. Chị nói câu từ chối bằng mắt, và cũng dùng mắt để van lơn. Đôi mắt của chị đục và mờ dần như chực chờ…

Con thuyền xuôi dòng

Một dòng sông và người con gái đang trôi. Anh cố gắng chạy theo nhưng không được. Anh muốn cô biết có người đang chạy theo mình…