Nghe ru

(VNBĐ – Thơ).

Nhìn xem ngón ngắn ngón dài
Ru trăng chú Cuội ngày mai sẽ về
Ru cho con rắn nhớ quê
Đừng thè lè lưỡi trườn về tổ đêm
Tổ đêm ngón cứng ngón mềm
Da mồi ghẻ lạnh khê chiêm thối mùa

Muỗi ru con dấm về chua
Đã quăn cải bắp mái chùa khô rêu
Dế ru theo kiểu dế yêu
Mớ ba mớ bảy sáo diều ru mây
Cái tôm ru ngủ thuyền chài
Nghe ru mơ thấy ai ai cũng Người.

LÂM HUY NHUẬN

(Văn nghệ Bình Định số 104 tháng 12.2021)

LTS: An Nhơn, Bình Định là vùng đất chất chứa nhiều truyền thống văn hóa, lịch sử. Nơi đây đã vun dưỡng nên nhiều thi tài cho đất nước. Từ những tên tuổi trong Bàn Thành tứ hữu, cho đến Trường thơ Loạn, hay anh em nhà Phạm Văn Ký, Phạm Hổ, rồi đến các nhà thơ đương đại, tất cả đều dõi về quê hương trên từng con chữ và để lại cho đời những trang thơ xao động lòng người. Kỷ niệm 10 năm thành lập thị xã (2011-2021) và 190 năm danh xưng An Nhơn (1932- 2022), VNBĐ xin giới thiệu chùm thơ của một số nhà thơ quê An Nhơn, Bình Định, hiện đang sống trong cả nước.

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Tường thành mặt trời

Tôi siết tay Xuyến, chạy giữa biển, trong khi nghĩ về căn phòng có mùi nhang khói thấm vào ga giường. Cái sân sáng như sân khấu. Má ở đó, cha ở đó, Lam và mọi người ở đó. Chỉ có tôi là khán giả…

Chiều về trên bến sông quê…

Có những chiều ngồi lặng im cùng sông, chỉ để nhớ về một thời đã qua. Để thấy sông mênh mông mà đời mình thì nhỏ bé. Bến sông tuổi thơ vẫn lặng lẽ bồi đắp phù sa…

Màn chống muỗi

Trước nhà anh có một cái hồ. Rất nhiều muỗi. Đêm tân hôn, anh cùng vợ mắc màn. Họ thả đom đóm vào bên trong. Những đốm sáng xanh mỏng manh bay chập chờn…

Lắng nghe xuân về

Nắng nhảy lò cò trên lá
Lao xao gió chơi trốn tìm
Sóc nâu ngỡ ai rượt đuổi
Giật mình rơi biếc tiếng chim.