Mưa trên đường Huyền Trân công chúa

(VNBĐ – Thơ). Bất chợt mưa
Bất chợt chạnh nguồn
Mưa từ Chiêm quốc ướt sang trang
Lạnh vây quán dột, mưa chan rượu
Ngóng kiệu Huyền Trân lên Đồ Bàn.

Đồng trắng nhờ nhoi chóp Mò O
Mạ Thiên, từ thuở đất chia bờ?
Rượu rót vị này say vị trước
Mờ bóng nông phu lẫn bóng cò!

Dưới chân thành quách chảy đỏ dòng
Ta áp tai vào gió minh mông
Đã mòn nhung nhớ trời Nam – Bắc
Cây rừng phơ phất áo Chế Mân.

Mưa tạnh giấc rồi, vén áo mây
Cầu vồng lại mọc trên tháp cổ
Cánh Tiên hằn sẵn mối sum vầy!

LÊ VINH

(Văn nghệ Bình Định số 112 tháng 8.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Cô gái ở phòng số 14

Hòa quyết định ở lại phòng số 14 thêm ngày nữa. Thêm một ngày ở lại Đà Lạt, Huấn luôn ở bên cạnh Hòa khi lang thang trên dốc dài đỏ màu hoa phượng vĩ, lúc lại lích rích trong vườn dâu…

Thơ từ Trại sáng tác VHNT Đà Lạt 2025

Từ ngày 17 đến 26.5, Trung tâm hỗ trợ sáng tác phối hợp với Hội VHNT Bình Định tổ chức Trại sáng tác VHNT tại Nhà sáng tác Đà Lạt với sự tham gia của 15 văn nghệ sĩ…

Hương cau quê nhà

Tôi đứng nơi sân nhà, trước hàng cau cao vút như chạm vào mây trời, bỗng nhiên thấy lòng mình xao xuyến lạ. Những tàu lá lấp lánh dưới nắng chiều, những chùm hoa trắng ngà vừa bung nở…

Món quà năm mới

Sau khi dùng bữa tối một mình tại nhà, Jacques de Randal cho phép người hầu ra ngoài và ngồi xuống bàn để viết vài bức thư. Anh luôn kết thúc mỗi năm như vậy, vừa viết vừa mơ mộng.