(VNBĐ – Thơ).
Cầm lên trái mận tím
Nhớ ngày hoa tinh khôi
Rừng có bao nhiêu nắng
Gom cả lên đỉnh trời.
Có tiếng khèn gọi bạn
Còn đọng trên phấn hồng
Có tiếng khèn giã bạn
Theo bướm về hư không.
Áo nào áo ngày xuân
Chập chờn bên lèn đá
Trăng nào trăng cả hạ
Trải lòng ra trói nhau.
Hoa rơi trắng đỉnh đầu
Phấn nào cho đậu quả
Có đám mây mọng nước
Ào vào anh và em.
Để bây giờ chưa quên
Xa nhau rồi lại nhớ
Ai như… Tiếng vó ngựa!
Một trời rôn rốt chua.
LÊ QUANG SINH