(VNBĐ – Thơ).
Mưa trên cây phượng vĩ
Từng giọt rơi thầm thì
Hoa lửa buồn không cháy
Rụng cánh đầy lối đi
Mùa hạ mưa bất chợt
Lòng bất chợt bâng khuâng
Thương sân trường vắng lặng
Bỗng chốc thành thênh thang
Nhớ chiếc ô màu đỏ
Soi hồng một khoảng mưa
Của một thời tuổi nhỏ
Rúc rích cười dưới ô
Mùa hạ mưa rất ngắn
Như tuổi mình trôi mau
Mưa hồng lên mắt biếc
Một khoảng trời xanh đâu?
NGUYỄN THANH XUÂN
(Văn nghệ Bình Định số 99 tháng 7.2021)