(VNBĐ – Thơ).
Ơ kìa con Cám lên ngôi
Tấm trong veo đã chết rồi… thực – mơ?
Lý Thông vẫn cứ ỡm ờ
Thạch Sanh ơi, lại nương nhờ gốc cây?
Chằn tinh cháu đống, con bầy
Chém sao cho hết kiếp này thoát thân!
Nỗi niềm lá rụng đầy sân
Mùa xuân Thị Kính nợ nần đeo mang
Màu không sợ nữa, mõ làng
Đong đưa… “hốt xác” những chàng… đong đưa!
Chợ chiều bán chúa, buôn vua
Con tim gióng tiếng chuông chùa vọng khan.
Anh còn may túi mười gang
Chim còn ăn khế, đảo vàng bão dông.
LỆ THU