Một chút dân gian

(VNBĐ – Thơ).

Ơ kìa con Cám lên ngôi
Tấm trong veo đã chết rồi… thực – mơ?

Lý Thông vẫn cứ ỡm ờ
Thạch Sanh ơi, lại nương nhờ gốc cây?
Chằn tinh cháu đống, con bầy
Chém sao cho hết kiếp này thoát thân!

Nỗi niềm lá rụng đầy sân
Mùa xuân Thị Kính nợ nần đeo mang
Màu không sợ nữa, mõ làng
Đong đưa… “hốt xác” những chàng… đong đưa!

Chợ chiều bán chúa, buôn vua
Con tim gióng tiếng chuông chùa vọng khan.
Anh còn may túi mười gang
Chim còn ăn khế, đảo vàng bão dông.

LỆ THU

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…

Làng dừa bên bờ sóng

Làng tôi nhìn về hướng biển Đông xanh thẳm. Làng như con thuyền bập bềnh bên triền sóng, là lá chắn cho dãy phố sầm uất của thôn Tân Thành, Tam Quan, Hoài Nhơn xưa…

Khúc hát dòng Lại giang

Vắt mình qua dải đất hẹp miền Trung nhiều nắng gió, dòng mẹ Lại giang như con rồng trườn mình qua bao bãi bồi trước khi hòa vào đại dương mênh mông nơi cửa biển An Dũ…