Má và Tết

(VNBĐ – Thơ).

Má còn biết Tết nữa không
vạn thọ sân nhà đã nở
con lần tìm về tuổi nhỏ
se se ngọn gió băng đồng.

Thân cò lặn lội bờ sông
bỏ quên một trời giá rét
các con ở nhà ngóng Tết
chiều quê ráng đỏ góc trời.

Bao nhiêu giọt mồ hôi rơi
kết tinh trong ngần hạt gạo
xênh xang trong từng màu áo
nhẩn nha thịt mỡ dưa hành.

Má còn biết Tết nữa không
tháng ngày giờ chung chiêng quá
sự đời cuộn trong chiếc tã
mênh mông vũ trụ chiếu giường.

Tuổi đời nở lộc xót thương
cam chịu ngang bằng thụ hưởng
cát bụi phù du hoang tưởng…
Má ơi Tết vẫn cứ về!

NGUYỄN THƯỜNG KHAM

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Gió trời lồng lộng

Nhà tôi có một khu vườn bên sông, bốn mùa đi qua trong tâm hồn tôi đều lộng gió, ngay cả trong giấc mơ tôi cũng thấy gió gọi mình…

Cô gái chờ đợi

Bóng tối bắt đầu bao phủ xung quanh, ngã tư chập chờn trong không gian trắng xóa. Cô gái vẫn ở đó. Khuỵu gối, khom mình trên đường phố. Kinh ngạc, anh chạy lại…

Trăng

Mặt trời về gác núi
Hoàng hôn ngủ vào mây
Gió thoảng nhẹ vòm cây
Gọi vầng trăng tỉnh giấc