Lỡ hẹn

(VNBĐ – Thơ).

Em hẹn Tết Tây rồi Tết ta
Về thăm ba mẹ ở quê và…
Chẳng phải ruột rà không gia bối
Sao lòng nhấp nhỏm đợi người xa?

Bão rần rật lên cơn số 9
Mưa gió tháng Mười rủn bước chân
Rồi cũng qua dẫu tháng ngày đi chậm
Cái hẹn “về thăm” đã đến gần.

Mười, chín, tám, bảy… Ba, hai, một
Ngẩn ngơ rơi tờ lịch cuối cùng
Sao xuân không về như đã hẹn
Mai đào nở muộn cũng bằng không…

Vẫn biết sau Giao thừa – năm mới
Con đường có khúc thẳng khúc cong
Gió đông đã thổi ngoài hiên vắng
Ai tắt giùm ta trận bão lòng?

NGUYỄN NGỌC HƯNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…